" Hắn thật có tới 2 người bạn gái? Vậy mà em còn… Em điên rồi!!!" Tiếng Thanh Vân la lên.
Đây là lần thứ 3 nàng thốt ra câu này. Cứ đà này, e rằng lần thứ tư chính là nói với nàng… khặc khặc, lộn chủ đề.
Thanh Hà lúc này mặc dù nghe chị la nhưng vẫn không hề thấy buồn, nàng đã không còn mang cái vẻ u sầu của mấy bữa nay. Trước dáng vẻ tức giận của chị hai, Thanh Hà vẫn mỉm cười nói:
" Nhưng em rất thích anh ấy. Thùy Linh các nàng cũng không quan tâm a."
Thanh Vân nghe vậy càng tức nổ phổi:
" Vậy em cũng không quan tâm? Em hiểu em đang nói gì không? Chung chồng a!!!"
Thanh Hà đỏ mặt, cuối đầu lí nhí:
" Đã… cái kia đâu!"
Thanh Vân muốn ngất. Còn cái kia?
Khốn kh·iếp!!! Từ hồi quen biết tên đó, IQ em gái nàng bị hạ hết bao nhiêu? Thanh Hà nắm lấy tay chị lắc lắc, mở miệng nài nỉ:
" Chị, em hiểu chị nói gì. Nhưng em đã không thể cưỡng ép mình không thích anh ấy nữa rồi. Huống chi… huống chi liên minh cũng đâu thật cấm chuyện này nha. Nhật Lâm là thật đủ bản lãnh."
Thanh Vân trầm mặc.
Đúng vậy. Thế giới này mặc dù vẫn kêu gọi một chồng một vợ, nhưng đó chỉ là… đối với người tầm thường, một dạng luật bất thành văn mà thôi.
Trước kia ở thời đại đa quốc gia, thời đại của các tập đoàn, pháp luật… là do họ định.
Chế độ vợ một chồng là dành cho thường dân, hơn nữa chỉ là khuyến khích chứ không phải hoàn toàn bắt buộc, nhưng đa phần mọi người cũng tuân theo. Vì nếu bản lãnh không có, cơ quan pháp luật cũng sẽ không chấp nhận việc đa thê đa phu.
Nhưng đối với các tầng lớp cao cấp, những ai có đủ bản lãnh thì muốn đa thê đa phu cũng không phải không được. Chỉ cần chứng minh mình có năng lực, trả một cái giá tương xứng là xong.
Quan niệm này hình thành đã rất rất nhiều năm, thâm căn cố đế. Thậm chí bây giờ cũng có không ít người vẫn còn mơ mộng và muốn chấn hưng nó. Nói đâu xa, tập đoàn Gia Hữu Phát ở Đông Châu hiện chính là một ví dụ. Khoan hãy nói, người kia… lại thật cũng có dây dưa với Nhật Lâm nữa.
Thanh Vân lấy tay xoa mi tâm, nàng cảm thấy hơi nhức đầu. Từ khi tên kia xuất hiện, tình huống tập đoàn tự nhiên tốt lên không ít, phảng phất hắn như thần may mắn của chị em nàng. Nhưng bây giờ, lại phải trả giá bằng cách bồi Thanh Hà đi vào, đáng không a!
Không… không phải chỉ mình Thanh Hà, còn có Thùy Linh, Thu Nguyệt, thậm chí nàng cũng… kém chút cũng góp vào. Hôm nay lại "dây dưa" với Thư Tuyết, có ơn với chị em Bích Ngọc, mà tất cả đều là…
Nghĩ tới đây, nàng lại muốn ngất.
Trầm ngâm một lát, Thanh Vân thở dài một hơi, nói:
" Chị là vẫn không đồng ý chuyện này, nhưng cũng không có gì để phản đối. Hắn ngoại trừ đa tình, còn lại năng lực tư duy, năng lực thấu nhân tâm, và cả cái kiểu… suy nghĩ kia nữa, đều đã chứng minh hắn thật bản lãnh, cũng có lẽ là người đàng hoàng. Chuyện này để tính sau đi, tạm thời em muốn làm gì thì làm, nhưng hãy cẩn thận."
Thanh Vân nhìn vẻ mặt vui vẻ của em gái, nhất thời cảm giác chuyện này có lẽ cũng không tệ đến vậy. Em gái nàng, cùng với sự thiện lương của nó, không nên trở thành cái dạng tiều tụy kia.
Nghĩ tới Nhật Lâm, bỗng nhiên một loại cảm giác mà trước đây trừ ông nội, ba mẹ và Thanh Hà, nàng chưa từng cảm nhận ở người khác dâng lên trong lòng, đó là… sự ấm áp khi được người quan tâm, chăm sóc và bảo vệ. Nàng nhắm mắt thì thào:
" Hắn, thật sự thương tiếc mình sao?"
…...
" Đăng nhập!"
Đúng hẹn lại lên, Nhật Lâm có mặt tại Thị Trấn. Nghĩ tới chuyện phát sinh khi nãy, mặt hắn liền đen.
Sau khi hai người đi dạo một vòng, Nhật Lâm và Thùy Linh trở về khách sạn.
" E hèm… Thùy Linh, hôm bữa chữa chân cho em, do quá vội vàng, anh sợ rằng quá trình có chút thiếu sót. Hay là bây giờ em qua đây để anh kiểm tra." Đứng trước của phòng, Nhật Lâm bảo Thùy Linh.
Lời nói vừa dứt, vuốt sói liền phóng ra.
Nhưng bàn tay chưa kịp tiến thêm một bước, cửa phòng đối diện liền mở. Đội trưởng đội vệ sĩ ló mặt ra:
" Thùy Linh, cô về rồi hả. Ông chủ có dặn, do sợ cô ở chỗ lạ không quen nên dặn tôi tối nay ngủ với cô. A, anh Nhật Lâm, tay anh bị sao vậy!"
" …"
Trói buột, hiệu quả 10s.
…...
Nhớ tới gương mặt mỉm cười "lịch sự" của con nhỏ kia kèm với động tác cố nén cười của Thùy Linh, khóe miệng Nhật Lâm bỗng co giật.
" Hừ, thanh sơn bất cải, lục thủy trường lưu, hãy đợi đó cho ta!"
Thả xong lời hung ác, Nhật Lâm đổi lại thân phận Lâm Chi Linh. Hắn mở khung chat vừa đi vừa tán dóc với Thanh Hà.
Tại Thị trấn, có ba loại kiến trúc mới so với Tân Thủ Thôn. Một là Chuồng ngựa mà Nhật Lâm đã tới, loại kiến trúc thứ hai chính là mục tiêu hiện tại của hắn - Diễn kỹ trường.
Diễn kỹ trường, danh như ý nghĩa, cho phép huấn luyện kỹ năng để gia tăng độ thuần thục. Yêu cầu cấp 21 trở lên mới được sử dụng. Thông tin này là từ giới thiệu hắn đọc được tại Khu công lược trong Không Gian Ảo.
Một ngày toàn huấn luyện toàn thời gian có thể gia tăng 2 độ thuần thục, tức là 2 điểm kỹ năng. Đây là để bù đắp cho việc gia tăng yêu cầu về độ thuần thục ở kỹ năng trung cấp. Muốn để 1 kỹ năng trung cấp đạt tới Đăng phong tạo cực, số điểm kinh nghiệm cần thiết tăng lên gấp rưỡi so với kỹ năng sơ cấp.
Nhật Lâm đương nhiên không cần nhưng mỗi tăng lên một mức độ thuần thục đều sẽ có phần thưởng. Hắn là đi nhận lấy những phúc lợi này.
15 phút sau, Nhật Lâm tới nơi.
Diễn Kỹ Trường chia làm 4 khu đất lớn nhỏ khác nhau, mỗi khu đều cực kỳ rộng lớn. Trên mỗi khu đều có rất nhiều bia ngắm để huần luyện, phân biệt là Nhập môn, Thuần thục, Hoàn Mỹ và Đăng phong tạo cực.
Nơi đây không có nhiệm vụ ẩn tàng, nhưng phần thưởng cũng rất phong phú.
Nhật Lâm đi tới khu Nhập môn. Nhìn thấy tên đội trường đang dứng gác, hắn mở miệng chào hỏi:
" Chào ngài đội trưởng!"
[ Đội trưởng khu Nhập môn]
Miêu tả: Quản lý khu Nhập môn. Có quyền hạn phân phối người chơi tới tham gia huấn luyện kỹ năng ở cấp Bất nhập lưu. Danh vọng càng cao càng được được ưu tiên thứ tự và giá cả. Mỗi giờ tốn 1 Kim. Ngoài ra nếu người chơi có kỹ năng đạt tới Nhập môn, có thể lại đây nhận lấy phần thưởng.
" A, chào vị mạo hiểm giả. Có phải ngươi muốn tham gia huấn luyện kỹ năng." Tên đội trưởng thấy Nhật Lâm bèn chào hỏi.
" Không phải, tôi muốn tới lãnh phần thưởng, kỹ năng của tôi đã đạt nhập môn."
" Ồ, thật vậy. Ngày muốn lãnh tất cả hay sao?" Tên đội trưởng sau khi kiểm tra xác nhận xong lại hỏi tiếp.
" Tôi muốn lãnh hết."
[ Kỹ năng Phong Đao Quyển của ngươi đã đạt Nhập môn, ngươi nhận được 2 Kim, 10 danh vọng. ]
[ Kỹ năng … ]
[ kỹ năng Chân Thực Thấu Thị của ngươi đạt Nhập môn, ngươi nhận được 2 Kim, 10 danh vọng. ]
Tổng cộng 16 Kim và 80 danh vọng. Ở diễn kỹ trưởng là có thưởng danh vọng, ý nói do ngươi chăm chỉ luyện tập thành công, cần được tuyên dương khích lệ, nên danh vọng tăng.
Nếu không tính nhân đôi phúc lợi, người bình thường bỏ hơn 6 Kim để lên Nhập môn, lại nhận được 1 Kim và 10 danh vọng, cũng có thể tạm chấp nhận.
Tiếp đó, Nhật Lâm đi qua các khu khác nhận phần thưởng. Đáng chú ý ở khu cuối cùng, mỗi kỹ năng hắn nhận được 60 Kim, 2 ma tinh, 100 danh vọng. Tổng cộng lại có thêm 736 Kim, 16 ma tinh và 1440 danh vọng. Thu hoạch đầy bồn đầy bát.
Nhật Lâm tra bảng cá nhân
Người chơi: Vũ Trụ Chi Thương, Lâm Chi Linh
Chủng tộc: Nhân Loại
Danh vọng: Cấp 2 (6790/10000)
Tài sản: 1316 Kim, 43 Ma tinh, 14 Thần tinh, 13 Mệnh tinh, 10 Hồn tinh.
Chức nghiệp: Pháp sư
Đẳng cấp: 21 ( 0/30000 )
Sinh mệnh: 2880 (+600) (1/5 trung cấp mệnh tinh)
Ma lực ( Phong ): 1460 (+545) (22/22 trung cấp ma tinh)
Ma lực ( Không gian ): Max
Pháp lực: 2660 (+330) (1/5 trung cấp thần tinh)
Phòng ngự: 266 (+60)
Nhanh nhẹn: 12 (+8)
Trang bị: Huy chương dũng sĩ, Lang Vương Giáp (Hoàng Kim) Pháp trượng tuyệt mỹ (Hoàng Kim) Diêm ma oản (Bạch Ngân) Linh Miêu Vương Ủng (Hoàng Kim) Ngũ trảo ma khôi (Bạch Ngân) Đai lưng tuyệt mỹ (Bạch Ngân)
Kỹ năng: Phong Đao Quyển (Trung cấp, Đăng phong tạo cực) Phong Cương Luân (Trung cấp, Đăng phong tạo cực) Thuấn Ẩn (Trung cấp, Đăng phong tạo cực) Kỹ năng không gian ( Thiên Đao Quyển, Thiên Cương Luân, Max) Chân Thực Chi Nhãn ( Chân Thực Ảnh Tra, Chân Thực Linh Nhãn, kỹ năng tiếp theo cần 100 Đại Kim và cấp 50).
Ấn ký: Tiểu niết bàn.
Sủng vật: Xích câu (tọa kỵ)
"Được rồi, tiếp tục luyện cấp thôi." Kiểm tra toàn bộ thuộc tính xong, Nhật Lâm cất bước rời khỏi Thị Trấn.