Toàn Dân Lãnh Chúa: Từ Goblin Tiến Hóa Bắt Đầu

Chương 124: Quy Hoạch



Chương 124: Quy Hoạch

Vô Khương gật đầu

“Hôm nay là ngày đi do thám cùng c·hiếm đ·óng vùng đất có thể trồng trọt kia, Orcfarm”

OrcFarm nghe Vô khương nhắc đến tên mình xong, hắn liền giật mình cứng người

“Vâng, vùng đất trồng trọt kia theo thần lấy mẫu đất về nghiên cứu thì nó cực kỳ màu mỡ, đất xốp và mềm, ở bên dưới có nhiều loài côn trùng cùng vi khuẩn tốt cho cây trồng và đất, hơn nữa theo thần nhìn thấy thì có 1 con sông cách đấy không xa, có thể con sông đấy đã bồi đắp lượng lớn phù sa cho nó, hơn nữa theo hướng chảy cùng khoảng cách thì không có chuyện con sông dâng nước làm lấn đến đất trồng trọt”

Vô Khương nghe vậy cũng thỏa mãn gật đầu

“Tốt, nhưng ta không muốn chỉ dựa vào phù sa tạo nên thực phẩm, dù sao cuối cùng cũng hết, biện pháp ngươi chuẩn bị chưa ?”

OrcFarm cung kính đáp

“Vâng, vì lãnh địa của chúng ta đầy đủ 4 mùa, xuân hạ thu đông, vì thế nên thần cũng đã chuẩn bị biện pháp mỗi mùa một loại cây thực phẩm, mỗi loại cây sẽ đền bù cho tiêu hao cây kia, dù vậy tiêu hao vẫn có thể xảy ra, vì thế thần kiên nghị nên tìm các loại động vật giúp cày bừa, từ các loại phân bón lần nữa tẩm bổ đất đai, còn phải nuôi các loài côn trùng vi sinh làm màu mỡ đất đai để bổ sung thêm”

“Theo thần dự tính thì nếu như bắt đâu trồng thì chỉ mất 1 tháng là có 1 vựa thực phẩm đầu tiên, nếu như trưng dụng toàn bộ khu đất trồng trọt này thì mỗi 1 tháng thu hoạch có thể nuôi sống cả 1 tòa thành cỡ nhỏ ăn uống thoải mái trong vòng 3 tháng!!!”

càng nghe Vô Khương càng hứng thú với vùng đất kia, chưa nói đến làm sao đủ nhân lực để trưng dụng toàn bộ khu đất kia, nhưng tiềm năng cũng đã cực lớn, mỗi 1 tháng thu hoạch 1 lần đã đủ điên rồi, mà bên này còn có thẻ nuôi sống 1 tòa thành cỡ nhỏ ăn uống trong 3 tháng



1 tòa thành cỡ nhỏ là như nào? Là 1 tòa thành chứa ít nhất hơn 10 triệu dân sinh sống, lãnh địa của Vô Khương cũng chưa to bằng lỗ mũi của nó

Việc sử dụng được khu đất này không khác gì kho cung cấp lương thực cho toàn bộ tương lai sau này

“Tốt, vì tầm quan trọng của nơi này, ta muốn toàn quân xuất phát”

OrcKingu cùng cẩu đầu nhân cung kính cúi đầu đáp ứng, rồi mỗi người rời đi bắt đầu tập hợp q·uân đ·ội

Bởi vì lần trước huy động q·uân đ·ội nhưng lại giải quyết trong êm đẹp, vì thế nên Vô khương cũng muốn sử dụng lần q·uân đ·ội chỉ đạo hôm trước tiếp tục hành động, hơn nữa chiến đấu càng nhiều càng tốt

Ngày mai chính là ngày thứ 7 của kỷ nguyên này, cũng là lúc thử thách cho lãnh chúa đến, chiến đấu là không thể tránh khỏi, bây giờ không luyện binh thì lúc nào mới bắt đầu nữa

Nửa giờ sau toàn bộ q·uân đ·ội đã được tập trung đầy đủ, 220 Orc bộ binh hạng nặng, 250 lizardman bộ binh hạng nhẹ, 30 hobgoblin cung thủ cùng 10 kỵ binh hạng nhẹ con người trang bị chỉnh tề nghiêm mà đứng

Vô Khương từ trên cao nhìn xuống những những binh lính của mình, đằng sau hắn là 7 con Nautilus-02 trôi nổi cách mặt đất tầm 1m

Nhưng hắn không vội tiến q·uân đ·ội hình, từ [Khế Linh Trụ] Vô Khương đã phái đi MiracButter từ trước để thu tinh báo, lần này hắn cũng nắm rõ tình hình của vùng đấy

Khu đất đấy nằm ở hướng bắc (Phía trên) của lãnh địa, toàn bộ khu đất lớn gần như gấp trăm lần lãnh địa hiện giờ, theo mô tả OrcFarm thì vùng đất đấy lớn bằng 10 lần ¬cự thành, trên vùng đất đấy không có bộ lạc nào ở mà lại đầy rẫy quái vật



Những con côn trùng như giun to bằng một chiếc xe tải, lượng lợn ong cùng kiến, hơn nữa dọc theo vùng đất đấy là một con sông khá lớn vắt qua, nước chảy không quá xiết, hắn cũng không dò xét được nó có gì phía dưới

Nhìn đống lớn côn trùng quái vật ở đấy, cộng thêm một số thực vật nhìn có vẻ còn sống Vô khương cũng vô thức nhíu mày lại

Đối với loại sinh vật hình thành bộ lạc tập tính thì khi c·hiến t·ranh hắn có thể đoán được nó làm được gì, nhưng côn trùng, sinh vật quái vật thì không có kiến thức đồng nghĩa với việc đi sai một nước là lập tức đi hết toàn bộ

Chau mày thông kê lại tình báo Vô Khương phất phất tay lệnh hành quân, thu được tình báo dù thế nào đi nữa cũng không làm cho lòng quân đi xuống, đó là điều bắt buộc phải làm của người dẫn đầu

“Hành quân”

Đi mất vài tiếng đồng hồ, quân đoàn cũng đã đến khu đất đấy,khung cảnh vẫn như từ mắt bướm Vô Khương thấy được

Một dải đất rộng với màu sắc khác biệt hoàn toàn với giải đất khác, vùng đất này giống như một vùng màu nâu sạm so với đất xung quanh, trên khu đất này là chi chít cây cùng cục đá lớn, tạo nên nó giống vừa rừng vừa núi

Vừa đến nơi này, khu đất rộng chứa lượng lớn rừng đã trải dài trong mắt của Vô Khương, cây cối cũng không quá lớn nhưng lại cực kỳ rậm rạp, hơn nữa do diện tích vùng đất cực kỳ rộng lớn vì thế gây nên khung cảnh cực kỳ đáng sợ khi đi vào, nhưng kỳ lạ ở chỗ nơi này đầy rẫy côn trùng và không hề có bóng dáng của động vật hay quái vật nào, cực kỳ kì dị

Orckingu nhìn rừng cây trước mặt cũng vô thức nuốt nước bọt một cái, sống hoang dã như bọn hắn cũng hiểu được cái rừng cây này là cái gì, trong các số động vật thì côn trùng luôn nguy hiểm bậc nhất, như muỗi hút máu còn tiêm thêm độc, các loại côn trùng độc nhỏ hơn nữa bệnh tật vi khuẩn lan tỏa khắp nơi

Vô Khương bây giờ cũng không nghĩ đưa quân của mình vào chỗ rừng đấy, có trời mới biết trong đó thứ gì bên trong, hắn nhìn sang OrcFarm vẫn ngồi bên cạnh mình liền nói



“Tro của cây cối cùng xác sinh vật có tốt cho đất trồng không?”

OrcFarm bên cạnh câu hiểu câu không trả lời

“Có ạ, nó cũng là những chất bồi bổ cho đất trồng”

Vô Khương nghe vậy cũng mỉm cười nhìn đến Becgie

“Đốt trụi nơi này cho ta”

Hắn quyết định đốt trụi lũ này, mục đích dẫn quân lần này cũng là đánh dẹp nơi này cùng bắt c·hết đám côn trùng, không việc gì tự làm khó bản thân cả

Becgie không thắc mắc mà phân phố cẩu đầu nhân còn lại phân ra từng nhóm đi đốt lửa, trong thoáng chốc hàng loạt ngọn đuốc ném thẳng vào nơi rừng nhỏ này, Becgie cũng cực kỳ thông minh khi thay vì ném lửa ra một chỗ, hắn chọn phân tán ra hình vòng cung bao vây khu rừng rồi châm lửa, vừa châm lửa vừa thêm rượu vào ném vào

Cả nơi âm u này liền chìm vào trong biển lửa, từ bên ngoài Vô Khương có thể thấy hàng đống côn trùng lúc nhúc chạy tán loạn, con nào vượt qua biển lửa chạy ra ngoài liền bị g·iết

ở dưới đất đã loạn thì trên trời càng loạn hơn, bầy châu chấu bay ngợp trời liền cất cánh t·ấn c·ông về phía Vô Khương nhưng cũng chỉ có vậy để dãy c·hết mà thôi, trong lúc đốt thì hắn đã ra lệnh quân lính đốt khói che kín cả bầu trời

kết hợp với lửa bên dưới cùng khói trên trong vô thức biến vùng đất trên không thành cấm địa cấm bay, không khí không có còn thêm khói, tưởng tưởng xem đám châu chấu lớn bằng người bình thường bay trên trời gặp khốn cảnh như nào

nhìn đến châu chấu bay lên trời rồi lại rớt xuống Vô Khương cũng tê cả da đầu, may mắn hắn không chọn đưa quân vào bên trong, đám côn trùng bay ngợp trời đến t·ấn c·ông chỉ có chịu b·ị đ·ánh mà không có sức hoàn thủ

Nhưng từ hoàn cảnh này cũng làm Vô khương nhận diện rõ q·uân đ·ội thiếu binh chủng tầm xa diện rộng

“Trong kỷ nguyên này thì cẩn bổ sung pháp sư hoặc là các loại v·ũ k·hí hiện đại mới phù hợp”

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.