Sau một ngày vất vả, cuối cùng mọi thứ cũng được chuẩn bị xong. Sở Thiên nhìn quanh nhà và căn hầm, hài lòng với công sức và sự chuẩn bị kỹ lưỡng của mình, các vật tư đã được chất đống ngay cả ở trong các căn phòng khách và phòng nghỉ. Anh biết rằng mỗi vật dụng, mỗi thiết bị đều có vai trò quan trọng trong kế hoạch sinh tồn của mình.
Mệt mỏi nhưng an tâm, Sở Thiên dành trọn ngày cuối cùng trước khi tận thế đến để nghỉ ngơi. Anh thả mình trên chiếc ghế sofa êm ái, tận hưởng cảm giác yên bình trước cơn bão. Tuy nhiên, trong lòng vẫn không ngừng lo lắng cho giám đốc Tạ - người đã luôn giúp đỡ và ủng hộ anh suốt thời gian qua.
Anh liên tục gọi điện nhắc nhở giám đốc rằng không được ra ngoài vào mấy ngày tới.
Giám đốc, dù chưa hoàn toàn hiểu hết mức độ nghiêm trọng của tình hình, anh chỉ biết vâng vâng dạ dạ nghe theo lời cậu, vì bản thân cũng đang chuẩn bị cho buổi tiệc lớn sắp tới để chiêu đãi và kí hợp đồng với một đối tác quan trọng, đồng thời cũng quyết định cho công ty nghỉ ngơi trong 2 ngày để mọi người có thời gian nghỉ ngơi.